Tôi đã giao lưu với nhiều bác sĩ trong cuộc đời.
Tất nhiên là đối với tôi, hình ảnh gốc của một bác sĩ là bố tôi.
Một bác sĩ khoa nội tiêu hóa có lý lịch học trường cấp 3 chuyên đào tạo hướng vào học Đại học Tokyo, học tại Đại học Tokyo, làm việc ở Khoa nội Oninaka, bệnh viện Toranomon, làm giám đốc bệnh viện Ginza. Ông là bác sĩ ưu tú thời bấy giờ, ngoài ra ông còn là bác sĩ luôn lo nghĩ cho bệnh nhân, giống như là bác sĩ râu đỏ giàu lòng nhân ái.
Sở thích của bố tôi là cờ tướng, cờ vây, golf và vào cuối tuần, ông thích chơi golf với bạn bè và bệnh nhân trong giới tài chính.
Nhưng tôi đã từng chứng kiến cảnh tượng vào một ngày chủ nhật tại khu phát bóng, ngay khi chuẩn bị bắt đầu chơi thì bố tôi có cuộc điện thoại từ bệnh nhân, ông đã ngay lập tức lao tới chỗ bệnh nhân đang điều trị.
Tôi nhớ hình như lúc đó ông đã được xe cảnh sát dẫn đường tới biệt thự ở Hakone.
Từ khi còn nhỏ tôi đã biết các giáo sư đại học nổi tiếng cùng thời với bố tôi.
Đã có rất nhiều bác sĩ ham mê rượu chè, thuốc lá mà không quan tâm đến sức khỏe của chính mình.
Tôi đã đoán rằng đó là do thế hệ của họ đã trải qua những năm tháng tuổi trẻ trong chiến tranh.
Bây giờ tôi đang nghĩ về một bác sĩ có định hướng xã hội, hoàn toàn khác với bố tôi.
Bác sĩ đó sau khi tốt nghiệp khoa xã hội học tại Đại học Chuo đã vào học khoa Y khi đã hơn 30 tuổi.
Có cách suy nghĩ về y tế từ góc độ xã hội.
Xem nghề y như triết lý nhân sinh.
Những cuốn sách bác sĩ ấy viết cũng có nội dung sâu xa về triết học, bàn luận về cuộc sống.
Tất nhiên là những cuốn sách ấy sẽ không bán được, và tôi đọc nó tôi cũng không thể hiểu hết được.
Tôi nghĩ là ông đã sống cuộc sống giống như nhà tu hành, tránh xa rượu chè, thuốc lá và các trò vui chơi giải trí.
Ông là bác sĩ khác biệt, kì lạ như vậy, nhưng thực tế ông là người đầu tiên đánh giá cao triết lý của Koyama.
Tôi nghĩ ông ấy đánh giá tính xã hội của Koyama cao hơn tôi.
Tôi nghĩ trong giới y học ông ấy là bác sĩ đầu tiên hiểu một người có suy nghĩ hơi khác với số đông như tôi.
Tất nhiên là bác sĩ ấy không chơi golf, cuối tuần leo núi Phú Sĩ cùng bạn bè.
Với trang phục gọn nhẹ, có cảm giác giống như câu lạc bộ leo núi Wandervogel của trường đại học hay là đi bộ dã ngoại.
“Cùng nhau leo núi Phú Sĩ đi, công việc của 1 Đại diện không tốt cho sức khỏe đâu.”
Tôi luôn được ông ấy mời như vậy.
Không giỏi các hoạt động ngoài trời nên tôi luôn chạy trốn.
Nhưng mà dù là mời ông ấy vào vị trí cấp cao của công ty y tế nào thì ông ấy cũng vui vẻ tiếp nhận.
Lúc nào ông ấy cũng tin tưởng những việc làm của tôi và tiếp nhận với một nụ cười.
Vị bác sĩ ấy đã mất tích trên con đường leo núi quen thuộc, gặp nạn và không thể trở về.
Tôi mất đi một chiến hữu lâu năm.
Tôi nghĩ ông vẫn sẽ giữ nguyên cuộc sống câu lạc bộ Wandervogel.
Chắc chắn linh hồn chắc vẫn đang đi lang thang quanh núi Phú Sĩ.
Ông hãy luôn dõi theo Koyama Group nhé.
Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu 98・98・99
Nhiệt độ cơ thể 36,2 Đường huyết 204
Linh hồn lang thang Đại diện Koyama Yasunari