Một cốc cà phê lúc bình minh không phải là một viẹc hấp dẫn với tôi.
Từ khi tôi còn trẻ, tôi đã thích ăn sáng một mình tại khách sạn.
Cuối tuần, trước khi đi xem phim, tôi thường ngồi ở khách sạn gần đó từ 7 giờ đến 10 giờ và suy nghĩ về lịch chiếu phim của ngày hôm đó.
Tôi sẽ xem tận 3 bộ, vì vậy tôi sẽ lên kế hoạch xem theo thứ tự nào.
Giữa chừng tôi sẽ ghé thăm một bảo tàng gần đó.
Hibiya hoặc Roppongi.
Không lãng phí thời gian và sử dụng nó một cách hiệu quả.
Cố gắng chọn thời điểm rạp chiếu phim và viện bảo tàng càng vắng càng tốt.
Đó là thời đại không có Internet, vì vậy nguồn thông tin là từ phần quảng cáo trên tạp chí và mục phim của tờ báo
Khách sạn lúc nào cũng đặt đầy báo.
Tôi từ từ đọc hết tờ báo trong suốt hai giờ đồng hồ,
Tôi phải uống đến gầm 10 tách cà phê.
Đó không phải bữa sáng nữa mà là bữa trưa rồi nên tôi không cần ăn trưa.
Nếu bạn coi đó là bữa sáng cộng với bữa trưa thì bữa sáng của khách sạn không đắt.
Khi tôi còn trẻ tôi ăn salad, thịt xông khói và trứng, và bánh sừng bò.
Gần đây, cơm hộp của Shokado đã được phục vụ tại các hiệp hội bệnh viện và các cuộc họp ăn sáng của các chính trị gia.
Tôi nghĩ rằng nó đầy đủ chất và tốt cho sức khỏe của bạn.
Nếu bạn đự định đến viện dưỡng lão, hãy chọn loại giống như một khách sạn lưu trú dài ngày.
Trong tương lai, tôi muốn điều hành một khách sạn nơi những người già ốm yếu có thể ở lại trong một thời gian dài.
Và lấy tên là khách sạn bệnh viện.
Tất nhiên, tôi sẽ là khách hàng đầu tiên.