Ở độ tuổi ba mươi, hàng ngày tôi đến các địa phương có cơ sở trên toàn quốc, nên tôi ở nhà trọ địa phương hàng ngày.
Ở đâu tôi cũng để sẵn áo sơ mi và đồ mặc lót bên trong, và những chiếc áo sơ mi đã giặt sạch sẽ được chuẩn bị sẵn trong phòng.
Tôi chỉ ngủ đêm ở nhà vào cuối tuần.
Đó là khoảng thời gian tôi tự gọi mình là người quản lý kiểu nghệ sĩ biểu diễn lưu động.
Ngoài ra, vào cuối tuần, tôi đến các rạp chiếu phim và viện bảo tàng trong thành phố.
Chỉ tiêu 5 bộ phim, 3 bảo tàng vào thứ bảy, chủ nhật.
Tuy nhiên, bây giờ tôi đã trở thành một ông già bị giam trong nhà, cuối tuần chỉ nằm trên giường xem TV hoặc Internet.
Hội thảo, buổi diễn thuyết hay một buổi chiêu đãi tại bảo tàng nghệ thuật, khi tôi đến nơi có nhiều người thì sẽ có nhân viên đi cùng.
Nó gần với việc áp giải tội phạm hơn là vệ sĩ bảo vệ.
Họ để ý xem liệu có về nhà vào thời gian đã dự định hay không.
Tôi tự hỏi liệu tôi có nên bỏ chạy và đi đâu đó để xả hơi không.
Tôi không còn sức lực như thế nữa, nhưng dù sao tôi tránh những nơi nổi tiếng, tập trung đông người nhất có thể.
Tôi di chuyển bằng taxi và hạn chế đi tàu.
Ở nhà, lướt Internet thì cũng ngủ khi dùng iPad.
Tivi cũng là màn hình tinh thể lỏng rộng 1m nên rất dễ xem.
Chủ yếu là ghi lại chương trình trên TV, xem kiểu tua nhanh, rồi xóa đi.
Mục đích là để kiểm tra chức năng ghi lại và xóa nó.
Nếu thấy thích thì sẽ xem lại từ từ 1 lần nữa.
Buổi hòa nhạc, vở kịch, vở kịch của Takarazuka và phim đều được ghi lại.
Tôi cố nhớ lại lúc xem ở rạp ngày trước.
Lúc đó bao tuổi, đã xem ở rạp nào, đi xem với ai và đã đi ăn ở đâu?
Bây giờ tôi hầu như không thể nhớ ra.
Có thể gọi là bài kiểm tra chứng suy giảm trí nhớ thông qua các bộ phim theo phong cách Koyama, dựa vào việc có nhớ ra hay không.
Toàn những bộ phim có cốt truyện là những câu chuyện phi thực tế với thế giới quan rộng lớn như Top Gun hay khoa học viễn tưởng,.
Vì tôi chán, không muốn xem phim về tình yêu, gia đình, những vấn đề tồn tại trong xã hội nữa.
Chỉ cần nhìn thấy bóng dáng dũng mãnh của phi thuyền đang du hành trong thiên hà xa xôi cũng đã thấy phấn khích.
Phim Chiến tranh giữa các vì sao chỉ nghe nhạc thôi đã khóc.
Trên TV, tôi xem các chương trình phong cảnh thế giới và các chương trình du lịch.
TV thì tôi xem các chương trình phong cảnh thế giới và các chương trình du lịch.
Có nhiều chương trình quay các ngọn núi, dòng sông, khu rừng hay lâu đài ở châu Âu từ trên không.
Rất thích hợp với việc đọc sách.
Rốt cuộc thì tôi muốn nhìn thấy khung cảnh rộng lớn của một thế giới khác hoàn toàn khác với khung cảnh cuộc sống hàng ngày của tôi.
Cảnh đẹp nhìn từ trên giường.
Dù đắp chăn ngủ thì linh hồn cũng đang lang thang đâu đó trên trái đất, đâu đó trong vũ trụ.
Tuy nhiên, với việc quản lý thì tôi đặt chân vững chãi trên mặt đất, nên hãy yên tâm nhé.
Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu 97・97・97
Đường trong máu 151 Nhiệt độ cơ thể 36,4 độ
Linh hồn lang thang Đại diện Koyama Yasunari