Tôi đã tới Sapporo sau nhiều năm.
Không khí trang nghiêm, khu phố có nhiều tiện ích.
Bầu trời Hokkaido trong xanh, không có tuyết rơi.
Tôi ở khách sạn thành phố ở ga Sapporo, nơi ngày xưa bố tôi- chủ tịch Koyama Masamichi đã ở lại khi tới Sapporo.
Tôi đã được tiếp đón bới nhân viên mà ngày xưa đã tiếp đón bố tôi.
Tôi tới đây để biểu dương những nhân viên đã làm việc lâu năm và tham gia cuộc họp tại công trường xây dựng viện dưỡng lão đặc biệt mới.
Tôi cũng đã tham gia cuộc họp về quy trình, tiến độ xây dựng qua Zoom, nhưng tôi vẫn đến tận nơi để xem.
Không phải là để xem tòa nhà, mà để khuyến khích và cảm ơn những người phụ trách xây dựng và đội ngũ nhân viên của Koyama.
Trong tình hình dịch Corona, nhân viên trong viện dưỡng lão và những người xây dựng viện có nhiều lo lắng.
Thêm vào đó, từ giờ tuyết sẽ rơi dày.
Năm ngoái người ta nói rằng tuyết rơi dày, cao đến hông người.
Xin lỗi những người trượt tuyết, nhưng năm nay tuyết có vẻ ít hơn một chút, nên tôi cảm thấy an tâm hơn.
Viện dưỡng lão đặc biệt ở Sapporo nằm gần nhà ga và có 3 tòa nhà.
3 tòa nhà được kết nối bởi hành lang và có thể quản lý cùng nhau.
Viện có quy mô 300 giường.
Trang trí nội thất đang thay đổi theo từng năm với cảm giác trẻ trung hơn.
Nhà ăn, phòng nghỉ ngơi của nhân viên trên tầng cao nhất, có tầm nhìn đẹp.
Các bức tường đều bằng kính, các ghế ở quầy hướng ra bên ngoài.
Có vẻ như có thể vừa uống bia vừa ngắm cảnh Sapporo.
Chắc chắn các nhân viên sẽ hài lòng.
Nhà bếp được trang bị những thiết bị hiện đại như ở trong nhà hàng.
Chắc chắn là các chuyên gia dinh dưỡng sẽ thêm nhiều công sức cho món tráng miệng.
Bữa trưa ở viện cũng rất ngon.
Mang phong cách bữa ăn gia đình nhưng chất lượng rất ổn.
Tempura cũng được chiên nhẹ, có vị thanh nhẹ.
Tiếc là không có bia.
Buổi chiều tôi đến tham quan nhà máy sô cô la.
Tôi nhớ ngày xưa là thịt cừu nướng, nhà máy bia.
Tất cả đều là kỷ niệm về chuyến đi đầy hoài niệm.
Và trở thành lịch sử của Koyama Group.
Năm tới là kỷ niệm 40 năm của Koyama Group.
Viện dưỡng lão đặc biệt ở Sapporo cũng được hoàn thành trong năm đó.
Tôi đã nhận được món quà lưu niệm là một cuốn album tập hợp những cảm nghĩ về Nhật ký Koyama Ginza từ các nhân viên,
Tôi rất vui khi biết rằng các nhân viên đã đọc nhật ký ấy.
Tôi đã chụp ảnh kỷ niệm với nhân viên ở sảnh, nhưng lúc đó còn chụp ảnh với tư thế tay đang cầm tay lái của máy thổi tuyết.
Tôi rất mong chờ được nhìn thấy bức ảnh đó.
Đối với tôi, làm việc tại Koyama cũng chính là tạo ra những kỷ niệm cuộc đời cùng với các nhân viên.
Tôi sẽ viết được thêm bao nhiêu trang nữa nhỉ?
Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu 96・97・97
Đường trong máu 138 Nhiệt độ cơ thể 36,6 độ
Hôm nay cũng là khách du lịch Đại diện Koyama Yasunari