Quan cảnh xã hội

Quan cảnh xã hội

Thời trung học tôi luôn mang theo một cuốn sách bên mình, tôi đọc tiểu sử của các vĩ nhân và bách khoa toàn thư.

Trên tàu điện ngầm đến trường, trên xe buýt,và cả trên giường.

Dù đó là một chuyến dã ngoại cùng gia đình vào cuối tuần, hay lúc trên tàu cao tốc, trên máy bay lúc đi Osaka Expo.

Thông qua những cuốn sách, tôi đã lạc vào thế giới lịch sử.

Suy cho cùng, sựu huyền bí và khoa học viễn tưởng đều là dể thoát khỏi hiện thực.

Tôi không chơi với bạn bè , ngỡ như là đã cách ly với xã hội.

Một người đàn ông mơ về những hoài bảo.

Khi học trung học phổ thông và đại học, tôi đã trốn học và nhốt mình trong thư viện.

Trong kỳ nghỉ hè, hầu như mỗi ngày tôi đều đến thư viện

Tôi mơ được sống trong thư viện với một chiếc túi ngủ.

Trong thời gian học tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông, hàng năm tôi đều có mặt trong ủy ban thư viện bởi vì tôi muốn được ở trong thư viện.

Thời nay thì chính làDisneyland trên mạng.

Tầm lúc 10 tuổi, thứ bảy và chủ nhật tôi đã thức cả đêm để đến Nhà hát Kiệt tác.

Dường như tôi đã xem mọi bộ phim.

Ở tuổi hai mươi, tôi đến rạp chiếu phim, viện bảo tàng, buổi hòa nhạc và các rạp hát nhỏ.

Và một nhà hàng mới.

Tôi rất thích nghệ thuật.

Ở tuổi ba mươi, tôi đã đi khắp Nhật Bản để tham gia vào quá trình phát triển đô thị thông qua phúc lợi y tế.

Tôi cũng đã đi du lịch khắp châu Âu để nghiên cứu về các khu nghỉ dưỡng.

Tôi bắt đầu làm việc trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe và đến thăm các viện dưỡng lão trên khắp thế giới trong quá trình đào tạo nhân viên.

Và bây giờ.

Do dịch Corona, hầu hết thời gian tôi ngồi trên giường ở nhà để xem iPad hoặc chương trình trên TV được ghi lại mỗi ngày.

Sau khi bố tôi về hưu, ông ấy cũng xem TV suốt ngày.

Cờ tướng, cờ vây, chơi golf.

Hoàn toàn không quan tâm đến các vấn đề xã hội hay chính trị.

Có thể liên quan đến việc nhiều bệnh nhân là chính trị gia và quan chức.

Bởi vì như thế nên tôi nghĩ rằng nhiều bệnh nhân của cha là chính trị gia và quan chức.

Ngay cả thời gian ở bệnh viện phục hồi chức năng ông vẫn luôn xem TV.

Không biết vì sao, nhưng khi tôi viết điều này có lẽ tôi đã trở nên giống như cha tôi.

Tin tức thế giới, chương trình nghệ thuật đặc biệt hoặc các chương trình phong cảnh thế giới.

Tôi ghét sự bẩn thỉu của hiện thực và sự bi thảm của chiến tranh.

Một cái nhìn mơ hồ về thiên nhiên đơn sơ đẹp đẽ như một phong cảnh.

Tôi thậm chí không nghe nhạc.

Tôi cũng xem phim như xem phong cảnh.

Tôi không thể vào nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết.

Tôi không bị thuyết phục bởi các bài xã luận của các nhà bình luận chính trị hoặc xã hội.

Tôi có cảm giác như mình đang mơ hồ nhìn những cánh đồng và những đám mây.

Đó là thư giãn, hoặc là do mệt mỏi, hay nói rằng bạn đã trở nên già yếu?

Quan điểm của người già về thế giới là gì?

Thế giới là cảnh mây trời, đêm nay sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Đó là sự giác ngộ của tuổi già, hay chỉ là một thoáng thư thái tựa chuồng chuồng đạp nước?

Nghỉ ngơi giữa chiến trường.

Cuối tuần này tôi muốn được thư giãn.