Tôi có sự kiện Koyama tại rạp chiếu phim sau 7 năm, và rất ấn tượng.
Tôi là một đứa trẻ sinh ra trong một rạp chiếu phim ở Ginza.
Dù nói gì đi nữa thì nó dễ chịu, thoải mái.
Thế giới trải dài trên màn chiếu là vũ trụ, nhân tạo, không bịthiếu tự nhiên.
Diễn xuất thì có những lúc thấy diễn chưa tự nhiên, cũng có những lúc bị mê hoặc bởi sức hút của diễn viên, sự khác nhau cũng lớn.
Tôi nghĩ rằng cũng giống với thế giới trong sách, cảm giác an toàn giúp tận hưởng thỏa thích trong thế giới khác.
Bên trong rạp chiếu phim tối và trống như vũ trụ.
Nhưng tôi đang hướng tới cùng một thế giới điện ảnh với rất nhiều bạn bè.
Cô đơn trong đám đông.
Cuộc hành trình của con tàu vũ trụ hướng tới dải ngân hà, những người bạn trên con tàu.
Giấc mơ trong rạp chiếu phim cũng giống giấc mơ của em bé đang ngủ trong nôi.
Lễ kỷ niệm Koyama Group tròn 40 năm vào năm sau, nhất định tôi muốn lên kế hoạch tổ chức tại rạp chiếu phim.
Liên hoan phim Koyama.
Tôi muốn biên tập bộ phim kỷ niệm 40 năm, biên tập và chiếu phim tài liệu.
Điều khiến tôi nghĩ đi nghĩ lại là lẽ ra tôi nên quay nhiều video về cha tôi, Chủ tịch Masamichi hơn nữa.
Tôi rất hối hận.
Chà, tác phẩm chiếu mùa hè năm sau có những gì nhỉ.
Nhờ các bộ phim, chúng ta có thể có những giấc mơ vui vẻcho tương lai.
Những tác phẩm nổi tiếng gợi nhớ tới con người trong quá khứ và những tác phẩm được kỳ vọng trong tương lai.
Rạp chiếu phim là cỗ máy thời gian kết nối quá khứ, tương lai và hiện tại.
Xin hãy thứ lỗi khi tôi trả lời email chậm, chắc chắn lúc ấy tôi đang mơ trong rạp chiếu phim.
Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu 97・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,1 độ
Bóng ma trong nhà hát Đại diện Koyama Yasunari