Tôi đang tìm hiểu về dịch vụ chăm sóc nuôi dưỡng trẻ đau ốm.
Bệnh tự kỷ, tự nhốt mình trong phòng không giao tiếp với xã hội, hội chứng Asperger ( tự kỷ chức năng cao).
Trong các cơ sở hỗ trợ bà mẹ và trẻ em cũng có những đứa trẻ như vậy.
Không phải là nên có nhân viên có chuyên môn ở tại đó để có thể xử lý, ứng phó hay sao?
Ở trường mẫu giáo đương nhiên là nên có ứng phó.
Nghĩ lại, hồi còn học mẫu giáo và tiểu học, tôi là lớp trưởng, nhưng tôi chưa bao giờ chơi với bạn bè của mình.
Tôi luôn trốn một mình trong thư viện.
Đối với thầy cô thì tôi là một học sinh ngoan ngoãn, nhưng tôi không có người bạn nào đúng nghĩa bạn bè.
Đó có thể là do tôi đi học ở vùng khác, không phải địa phương của tôi.
Trên những chuyến tàu điện ngầm đi học và về nhà là một chuỗi thời gian đọc sách không biết chán.
Có thể bản thân tôi cũng đã có xu hướng mắc chứng tự kỷ hay hội chứng Asperger.
Điều tôi muốn viết ở đây là không chỉ có trẻ mẫu giáo mà còn có những nhân viên không biết giao tiếp, không biết sửa sai, không chấp hành chỉ đạo của cấp trên.
Khi tổ chức ngày càng lớn, nếu những nhân viên chỉ làm công việc văn phòng trên bàn làm việc cứ chăm chỉ làm những công việc văn phòng thường ngày thì sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Nhưng khi có một dịch vụ mới, thay đổi tổ chức, hay thay đổi công việc thì trở nên hoảng sợ.
Hoặc họ viện lý do và không muốn thay đổi công việc.
Nó dường như không chỉ đơn giản là do năng lực yếu hay chưa hiểu về triết lý, quan điểm, mà tôi nghĩ có thể nó liên quan đến tâm lý hay bản tính người của người đó.
Là công việc liên quan đến tính mạng con người, nên tôi không thể để mặc được, nhưng việc chỉ đạo, hướng dẫn cũng rất khó.
Cấp trên cũng né những cách ứng phó như né đứa trẻ bị rối loạn phân li.
Ở tại cơ sở chăm sóc điều dưỡng, y tế thì không thể thiếu trách nhiệm như vậy.
Tuy nhiên, trong những người quản lý điều hành công ty phúc lợi y tế, có những người như vậy.
Không thể quản lý linh hoạt được nên họ từ chối hoặc thu mình lại.
Họ không báo cáo, trao đổi với tôi, không thể từ từ tiến về phía trước, họ thu mình lại, hành động và công việc của họ bị đình trệ.
Không phải tốc độ 40km / h, mà là 0km/ h.
Cấp dưới của tôi thật chán.
Cơ sở cũng không khá hơn.
Vì không trở thành tổ chức có thể giải quyết vấn đề.
Người quản lý đã trở nên quá vĩ đại sẽ thăng tiến từ Leader lên chủ tịch ban cố vấn.
Hệ thống mệnh lệnh chỉ huy phức tạp, và nơi chịu trách nhiệm không rõ ràng.
Đó là lúc chủ sở hữu quản lý trở lại nơi làm việc trực tiếp.
Người lính già không thể chết.
Vì tổ chức tìm kiếm sự thanh lọc.
Tôi tự tin rằng việc bảo vệ nơi làm việc trực tiếp khỏi những nhân viên quản lý vô trách nhiệm là trách nhiệm của người quản lý cấp cao nhất.
Khi ngừng bơi, sẽ giống như một con cá không thở được.
Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu 98・98・98
Đường trong máu 178 Nhiệt độ cơ thể 36,2 độ
Phân tích hành vi Đại diện Koyama Yasunari