Rằm Trung Thu năm nay là vào Thứ Bảy, ngày 10 tháng Chín.
Trước đây, tôi thường nhìn bầu trời đêm khuya trên đường về nhà.
Không hiểu vì sao, tôi cảm thấy mình có thể uống hết sức vào một đêm trăng tròn.
Đã có lần tôi đi bộ từ quán này sang quán khác để đuổi theo mặt trăng.
Chắc là vì lúc đó còn trẻ.
Gần đây, tôi về nhà trong khi trời vẫn còn sáng, ăn nhẹ chút gì đó một mình rồi đi ngủ, khoảng 2 giờ thì thức dậy.
Tôi nghĩ rằng sự đảo ngược của đồng hồ sinh lý là một triệu chứng của bệnh đãng trí ở người già, nhưng tôi đành phó mặc cho tiết tấu của các hệ thần kinh.
Dù sao, khi về đến nhà thì thần kinh của tôi dường như đã kiệt sức, vì vậy tôi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ khi nghe tin tức trên TV.
Hôm nay là ngày giỗ của bố tôi.
Bánh manju vỏ mỏng, bánh đậu ngọt và bánh trung thu mà tôi nhận được chất như núi.
Ngày mai tôi sẽ ăn sau khi cúng.
Từ khi ngừng uống rượu tôi đã trở nên mê đồ ngọt.
Tôi đã từng trêu cha tôi, người luôn thích manju.
Lúc đó thật ngang bướng.
Lần đầu tiên sau một thời gian dài, lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi bước ra sân thượng của ngôi nhà của mình.
Tôi muốn tận hưởng những gì còn sót lại của trung thu, nhưng toàn là mây.
Trăng tròn đã bị mây che khuất.
Nó trông giống như một trong những bức tranh phong cảnh Turner yêu thích của tôi.
Tôi mệt mỏi với những ý kiến rõ ràng và mạnh mẽ mà tôi đưa ra trong các cuộc họp trực tuyến suốt ngày.
Cho dù là sự trừng phạt của mặt trăng đi chăng nữa thì đêm nay tôi sẽ khoan dung.
Hôm nay tôi đã quay một đoạn video để gửi lời chúc mừng trong lễ khánh thành và lễ nhậm chức
Tôi đối mặt với máy quay và tưởng tượng đến những vị khách và nhân viên mới.
Giống như mọi năm, tôi cư thế thẳng thắng nói về tín ngưỡng và suy nghĩ của mình
Vậy thì hãy ngắm trăng đêm nay.
Mặt trăng tròn mơ hồ, trông giống như phong cách của họa sĩ người Anh Turner, cũng thật đặc biệt.
Bạn có thể nghe thấy giai điệu nhạc jazz trong trái tim mình.
Thật tuyệt nếu như có một tách trà đá thay vì rượu whisky.