Hàng năm ở các trường mẫu giáo có sự kiện ngủ lại qua đêm dành cho những người làm việc lâu năm
Năm nay do dịch Corona nên chúng tôi không tổ chức ngủ lại qua đêm mà chỉ ăn tối và đốt lửa trại.Tôi cũng đã tham gia và cùng ăn tối với các bé vừa dược tắm rửa sạch sẽ.
Chúng tôi đã cùng nhau ăn món cà ri do chính các bé cùng nhau nấu
Có tất cả 3 vị đều rất ngon và tôi cũng rất thích.
Có món tráng miệng là dưa và kem, và tôi nghĩ các bé mẫu giáo đã rất hạnh phúc.
Không khí khác hẳn bữa tiệc tối với những người lớn tuổi ở viện dưỡng lão.
Vì là lần đầu tiên có chủ tịch tham gia cùng nên các bé rất tò mò và đặt câu hỏi cho tôi tới tấp.
Khi còn học mẫu giáo, tôi khá trầm tính và ít nói.
Bọn trẻ thì tràn đầy năng lượng.
Tuy nhiên, cơ sở vật chất của tòa nhà đã quá cũ và tôi cảm thấy cần phải sửa chữa nhiều.
Lâu lắm rồi mới xem lửa trại, tôi từ xa nhìn chằm chằm vào đống lửa và lũ trẻ.
Người già đang ngồi im và bọn trẻ thì đang chạy nhảy.
Cả hai đều là con người. Nên dù là chăm sóc cho người già hay trẻ em cũng đều vất vả như nhau.
Quà lưu niệm là một chiếc khăn có in tên trường mầm non được dùng trong nhà ăn.
Lửa trại năm sau sẽ có thêm nấm hoặc khoai lang nướng.
Các khu cắm trại phúc lợi cho cả trẻ em và người già đều đang được lên kế hoạch tở chức ở Fukushima và Niigata.
Cũng là một phần trong kế hoạch công viên phục hồi chức năng ngoài trời.
Tôi mong rằng 3 năm tới sẽ thực hiện được.