Nhật ký Koyama Ginza 29/8 Nhạc Jazz bất hủ

Nhật ký Koyama Ginza 29/8 Nhạc Jazz bất hủ

Hôm qua, chúng tôi tổ chức một buổi hòa nhạc Jazz tại hội trường của Ikiiki Plaza.

Buổi hòa nhạc của câu lạc bộ nhạc Jazz của trường đại học nổi tiếng.

Đối với tôi, đây là buổi hòa nhạc trực tiếp kể từ khi có dịch Covid.

Cũng lâu rồi từ khi còn trẻ, tôi được thưởng thức ban nhạc Jazz biểu diễn trực tiếp ở hàng ghế đầu.

Tiết mục đầu tiên là bản nhạc Jazz bất hủ Take the ‘A’ Train.

Khi còn là sinh viên, tôi tự gọi mình là người hâm mộ nhạc Jazz, và tôi cũng có tới câu lạc bộ nhạc Jazz vào buổi tối muộn cuối tuần ở Shinjuku.

Bây giờ câu lạc bộ có còn không nhỉ?

Hồi đó, ở một quán bar tại Shinjuku, tôi được một người ngồi ghế quầy bar bên cạnh chiêu đãi, và được dẫn tới đó.

Ở hội trường hôm qua chỉ toàn những người ở độ tuổi tôi trở lên.

Ngay cả thế hệ của tôi, thời đó, những người hâm mộ nhạc rock đã trêu tôi là người già.

Nhưng thời đó ở Mỹ, nhạc Jazz đã nhận được sự ủng hộ vềmặt văn hóa từ đất nước.

Đã trở thành tác phẩm cổ điển của Mỹ.

Những người hâm mộ chân chính ở độ tuổi mười mấy đã say mê nghe, đắm chìm trong nhạc Jazz, lớn lên cùng nhạc Jazz sẽ trở thành người hâm mộ trong suốt cuộc đời.

Có một câu lạc bộ sáo, kèn ở trường đại học, và họ cũng chơi nhạc Jazz.

Thế nhưng số lượng người nghe nhạc Jazz ngày càng giảm đi đúng không?

Gần đây, tôi nghe biểu diễn nhạc Jazz cổ điển trên internet.

Đó là một điều hay, nhưng nếu không có buổi biểu diễn trực tiếp, sẽ không nuôi dưỡng được những người hâm mộ chân chính.

Nếu bạn không biết cảm giác say mê khi hòa làm một giữa nghệ sĩ biểu diễn và người hâm mộ, bạn sẽ không biết được sức hấp dẫn thực sự của nhạc Jazz.

Có thể nói điều tương tự với tất cả âm nhạc và kịch.

Sau màn encore Lupin The Third là lời chào kết thúc buổi biểu diễn.

Tôi vừa trở thành người cao tuổi thời kì đầu, nhưng tôi khi nghe nhạc jazz thì trẻ.

Mọi người đều trẻ.

Thế nhưng không chỉ những nghệ sĩ biểu diễn trẻ tuổi, mà còn cả những người hâm mộ trẻ tuổi, nếu chúng ta không nuôi dưỡng thì nhạc Jazz sẽ biến mất.

Buổi biểu diễn tiếp theo hãy đưa con hoặc cháu của bạn đến nghe.

Chắc chắn sẽ có buổi biểu diễn lần tới.

Lần tới mọi người cũng tham gia nhé.

Tôi chắc chắn sẽ làm được. Hãy tin tôi.

Trong giấc mơ, tôi nhận được điện thoại từ bố.

Một cuộc tư vấn kiện tụng.

Lần đầu tiên kể từ khi ông mất, ông xuất hiện trong giấc mơ của tôi.

Tôi nghĩ chắc không phải ý nghĩa muốn tôi hãy tới bên ông.

Có lẽ vì tôi đã nghe nhạc Jazz chăng.

Một nỗi nhớ về quá khứ nào đó đã gọi bố tôi.

Điều tôi cảm nhận bây giờ, điều tôi trân trọng bây giờ, là nỗi nhớ về tương lai.

Tôi hy vọng rằng tương lai sắp tới sẽ là một thế giới thoải mái, thân thuộc, ấm áp.

Tôi ghét tương lai khủng hoảng kinh tế lớn và chiến tranh.

Khi già đi, tôi bị cuốn vào nỗi nhớ về một tương lai hạnh phúc.

Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu sáng nay  96・97・98

Đường trong máu 124, nhưng sau khi uống mật ong gừng nóng, nó đã trở thành 212.

Nhiệt độ cơ thể 36,4 độ

Koyama Yasunari