Nhật ký Koyama Ginza 20/8    Đánh giá cơ sở

Nhật ký Koyama Ginza 20/8    Đánh giá cơ sở

35 năm trước, với tư cách là thành viên của Tổ chức đánh giá bệnh viện của Hiệp hội bệnh viện, tôi đã đến thăm các bệnh viện nổi tiếng trên toàn quốc với giáo sư trường đại học Tokyo.

Tôi đi theo, làm thư ký của giáo sư, nhưng tôi đã học được rất nhiều điều.

Giáo sư đã nói thầm vào tai tôi.

Không cần phải nhìn vào sổ khám bệnh trong 3 ngày tới.

Nhìn vào độ sạch sẽ của sảnh sau khi bước vào cửa là có thểbiết.

Không có bệnh viện tốt mà có bụi ở các góc tường, rác trên sàn, thiếu sạch sẽ.

Đèn trong sảnh thì tắt, không có bệnh nhân nào đến bệnh viện tối om.

Dù các nhân viên đi lướt qua nhau trên hành lang, bước thật nhanh và có vẻ bận rộn, nhưng bệnh viện mà có nhân viên đi qua cúi chào nhau với nụ cười trên môi thì không phải bệnh viện tệ .

Tôi nghĩ ở viện dưỡng lão và trường mầm non cũng vậy.

Cả việc xây dựng cơ sở vật chất và chất lượng dịch vụ của nhân viên đều cần thiết.

Cả phần cứng ( trang thiết bị, cơ sở vật chất) và phần mềm ( con người, kỹ thuật…).

Tôi vừa đóng góp để sửa chữa một ngôi trường mầm non cũ ở Tokyo.

Nếu không làm như vậy thì sẽ không thể vay vốn để xây dựng lại, và sẽ không thể trả tiền thưởng cho nhân viên.

Điều này không thể tránh khỏi, nhưng không phải là dành cho các nhân viên, mà là vì các bé mẫu giáo.

Với thiết bị sân chơi trong vườn trường, tôi đã mua cầu trượt đắt tiền nhất.

Chỉ tặng mỗi dưa lưới thôi thì chắc các em bé sẽ không tha thứ cho tôi.

Tôi cũng đã xây dựng bệnh viện mà mình muốn đưa cha mẹtới.

Cũng có nhiều viện dưỡng lão mà tôi muốn vào.

Tiếp theo là trường mầm non, nơi nhân viên muốn đưa con của họ vào.

Thực ra tôi cũng muốn quay lại làm cậu bé Yasunari và vào trường mầm non ấy.

Tôi muốn giới hạn về độ tuổi được bãi bỏ.

Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu sáng nay  96・97・97

Đường trong máu  205    Nhiệt độ cơ thể  36,8 độ

Đánh giá khách quan   Đại diện Koyama Yasunari