Nhật ký Koyama Ginza 16/7   Người của Koyama thực thụ

Nhật ký Koyama Ginza 16/7   Người của Koyama thực thụ

Tại khu vực Tokyo và các vùng lân cận, không chỉ thực tập sinh kỹ năng mà chúng tôi còn tiếp tục tuyển dụng nhân viên kỹ năng đặc định.

Hôm qua, tôi đã chào hỏi trực tuyến với những ứng viên đã trúng tuyển đến từ trường dạy tiếng Nhật ở Myanmar và Campuchia.

Tiếng Nhật của các bạn rất tốt, làm tôi thấy an tâm.

Hơn hết, tôi cảm thấy các bạn vui tươi và có động lực.

Như một lời cảm ơn, tôi đã quyên góp cho trường để trường có thể sử dụng làm thiết bị giáo dục hay tài liệu giảng dạy tiếng Nhật.

Người của trường đã đến trụ sở Ginza và đã có buổi lễ trao tặng.

Sắp tới, chúng tôi sẽ xây dựng một ký túc xá có nhà hàng dành cho những người mới tới từ Châu Á.

Điều kiện tuyển dụng của Koyama là không phân biệt tuổi tác, giới tính, quốc tịch, chiều cao hay cân nặng.

Công dân của Koyama mới cũng là người của Koyama thực thụ.

Những người hướng tới làm việc, sinh sống ở Koyama, tất cả đều bình đẳng, là người của Koyama thực thụ,.

Tôi nghĩ chẳng mấy chốc mà cuốn nhật ký này có thể được dịch sang ngôn ngữ Myanmar hay Campuchia.

Tôi nghe nói trường Nhật ngữ ở địa phương đã sử dụng triết lý của Koyama làm tài liệu giảng dạy tiếng Nhật.

Đó là một vinh dự, nhưng tôi cảm thấy có trách nhiệm hơn.

Các bạn đừng thất vọng sau khi đến với Nhật Bản mà mình từng ao ước.

Sẽ tới ngày các bạn trẻ trở thành những người có hiểu biết tốt về Nhật Bản, trở thành những người bạn của Nhật Bản, trở thành những người chịu trách nhiệm với dịch vụ y tế, phúc lợi tại chính đất nước của mình.

Liệu tôi có thể cố gắng cho tới lúc đó với tư cách là người quản lý, với tư cách là đại diện của Trường Koyama không?

Cảm thấy lo lắng và sợ hãi trong thời đại dịch bệnh Covid, nhưng tôi được sống hàng ngày với sự động viên, khích lệ của các nhân viên Koyama.

Trong ngày nghỉ lễ liên tiếp, tôi nằm trên giường say sưa đọc sách.

Tuần sau, tôi sẽ đến Fukushima dự lễ khánh thành.

Số lượng người bị nhiễm Covid gia tăng khiến tôi thấy lo lắng.

Ngày mai tôi sẽ đi tiêm mũi 4.

Tác dụng phụ cũng chẳng sao cả.

Tất nhiên, vào hôm có chuyến đi, tôi sẽ lại thực hiện xét nghiệm kháng nguyên rồi tiến về phía bắc.

Cho đến lúc đó, công việc của tôi là sắp xếp tủ lạnh.

Tuy nhiên, máy lạnh trong phòng ăn bị hỏng và tôi quyết định thay nó.

Căn nhà nóng của tôi không cần sưởi, nhưng làm mát là điều cần thiết.

Nếu không, tôi sẽ phải đọc sách trong bồn tắm cả ngày.

Cũng có mùa hè vừa đọc sách trong bồn tắm vừa nhâm nhi rượu vang cả ngày.

Lúc đó ở độ tuổi 20.

Gần đây, bỗng dưng tôi nhớ về chuyến đi thời trẻ của mình.

Vì sống trong hồi ức , vì quan tâm đến những người trẻ tuổi, vì nhận thức được tuổi tác và thời gian còn lại trong cuộc đời của mình.

Hôm qua, tôi đã trao đổi với luật sư và kế toán, rồi quyết định nội dung di chúc.

Không biết từ giờ tôi sẽ viết lại bao nhiêu lần nữa.

Di nguyện của tôi giống như quả bóng roulette ( một trò chơi trong casino).

Nó sẽ dừng lại ở ô đỏ hay ô đen?

Có suy nghĩ cũng không làm gì được.

Bóng vẫn tiếp tục lăn. Cho đến khi hết lực.

Bàn quay vẫn tiếp tục quay.

Vì nếu bị rơi, nó sẽ vỡ.

Trong những ngày nghỉ lễ tiên tiếp, tôi tiếp tục mơ về tương lai của Koyama.

Tôi đang chờ đợi đó, những người trẻ của Koyama đến từ các đất nước khác.

Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu sáng nay  96・97・98

Đường trong máu trước bữa ăn  174   Nhiệt độ cơ thể  36,0 độ

Trở về miền Bắc ( Tên bài hát)   Đại diện Koyama Yasunari